Những cơn mưa ngọt lành sau mùa quả, hạt ngọc hạt vàng tan trên lá, trên đất cằn khát khao. Mưa đền cây bao tháng ngày ấp ủ chắt chiu, từng tia nắng, từng giọt sương, quặn đau mỗi mùa đông giá. Lặng lẽ dâng hương mật cho đời.

Anh ước hóa giọt xuân tan trên tay em, chung mỗi niềm đau sẻ chia vị ngọt, một nắng hai sương, chung tay chụm ngọn lửa hồng. Thế là hạnh phúc.

Được em yêu – suốt đời anh mơ ước, tan hòa trong mưa xuân em. Không rượu nồng mà ngây ngất men say.

Mùa xuân thắm. Em tôi như lộc biếc !

Nắng chợt hồng, đất mãi mặn mòi dâng hiến, xanh trời xanh lá hồi sinh. Kìa em tiếng chim rừng lảnh lót, trong mắt hiền một giọt nắng lung linh. Em là một nửa và anh… một nửa.

Trần Vân Hạc

 

* Ông  bà ta có quan niệm vô cùng nhân ái, gọi: Những cơn mưa sau mùa quả là mưa đền cây.