Nhờ đâu bạn biết đến website Hoa Linh Thoại của chúng tôi ?
00:11, Sunday.April 20 2025
Giữ lại trong tâm
( 28/12/2009 )
Khi hiểu biết rõ ràng, những cảm xúc có thể sinh khởi khi gặp duyên, nhưng không khuynh loát tâm bạn, nó không làm bạn đảo điên.
Tôi đủ tự trọng để không nói lên những lời mình không đuợc quyền nói, tránh làm bạn phải phiền lòng. Nhờ giữ chừng mực, giới hạn nên mọi chuyện còn đó đến bây giờ dù một ngàn ngày đã trôi qua.
Một ngàn ngày trôi qua đủ để tôi chấp nhận một điều tôi đã thấy ngay từ buổi đầu gặp gỡ.
Hai người hai môi trường khác, hai lối sống khác. Duy trì chẳng để làm gì, nhưng tôi chưa thể chấm dứt, nên bạn cũng mỉm cười để cho tôi kéo dài trong chuẩn mực giao tiếp, trao đổi những gì có thể còn nói được với nhau trong cuộc sống.
Một tấm thiệp cho lời chúc mừng ngày sinh nhật, ngày nhà giáo, ngày đầu năm mới. Những tấm thiệp trang nhã nhẹ nhàng đủ để bạn mỉm cười nói lời cảm ơn tôi đã nhớ đến.
Bạn thì lúc nào cũng thế vui tươi lịch thiệp để không làm mất lòng ai. Và chẳng ai bước qua khỏi phạm vi đó.
Chiều nay đêm xuống sớm bởi bước mùa đông đã đến. Tôi nghe trời lạnh và nỗi buồn không nói thành lời. Không nói thành lời chỉ bởi vì tôi không thể nói rằng “tôi đang buồn lắm”. Chỉ có thể im lặng trước mọi cảm xúc dấy khởi trong tâm, lâu dần thành thói quen. Và dần nhận ra những gì được học lâu nay khá chính xác. Những gì sinh khởi nếu không trôi theo, nó sẽ có đó nhưng rồi dần tàn, không hẳn là theo năm tháng mà theo sự hiểu biết càng lúc càng chín muồi.
Khi hiểu biết rõ ràng, những cảm xúc có thể sinh khởi khi gặp duyên, nhưng không khuynh loát tâm bạn, nó không làm bạn đảo điên. Bạn chưa bình an, nhưng đủ sức chịu được cho điều đó nằm im trong giấc ngủ đông.
Bài viết rất có ý nghĩa với tôi và với mọi người, tôi tin là thế.Tôi rất tâm đắc với câu nói sau trong bài viết này:Duy trì chẳng để làm gì, nhưng tôi chưa thể chấm dứt, nên bạn cũng mỉm cười để cho tôi kéo dài trong chuẩn mực giao tiếp, trao đổi những gì có thể còn nói được với nhau trong cuộc sống