Có những bông cúc trắng nở cô đơn
Rất lặng thầm bên hiên ngôi nhà cổ
Những vạt nắng nằm chờ xe thổ mộ
Về ngang đây, chở em tuổi mười lăm .
Ta chỉ là người du khách ghé thăm
Hát vu vơ tình ca buồn tháng chín.
Hoa với em thành bài thơ mực tím .
Để đêm về ta mộng ước suy tư .
Ngẫm nghĩ lại, đời chỉ là phù du
Đất và trời, nhân duyên này hợp lại .
Ta tất tưởi chạy quanh vòng nhân loại ..
Tâm mịt mờ ..chập chững giữa hư vô .
Đường thì dài, chẳng nhìn thấy bến bờ
Chỉ nhìn thấy: chiều mưa buồn ướt át .
Ta ngoảnh lại, định tâm và quán sát ..
Bỗng ngộ ra : một chân lý hiển nhiên ..
Rất dịu dàng nhìn lại nỗi buồn riêng ..
Để tâm lặng, lòng không còn suy tưởng .
Nhìn cúc trắng để biết rằng thực tướng .
Chắng có chi giữa duyên hợp rồi tan …
Nhìn lại em- giống một bông cúc vàng ..!
Hoa và em chỉ là đời huyễn mộng ..
|