Cảm đề
Hoa Bụt Hồn Nhiên
Có vẻ hiếm có một tập thơ nào mà chỉ mỗi cái nhan đề của nó thôi,
Đã như chở cả một trời hoa, một trời bụt, một trời hồn nhiên như thế!
Trong hoa có bụt, trong bụt có hồn nhiên; trong hồn nhiên lại có bụt, có hoa:
tam vị đồng nhất thể.
*
* *
Hoa là anh hoa của vũ trụ,
Bụt là anh hoa của tâm hồn,
Và hồn nhiên là cội nguồn chân tế.
*
* *
Nếu trong hoa có bụt, điều ấy có nghĩa là:
Tâm đã trở về gặp lại chính mình
Với bốn niềm vô lượng: từ, bi, hỉ, xả
Điệp điệp hồn nhiên,
Trùng trùng tráng lệ.
*
* *
Hoa Bụt Hồn Nhiên:
Như thế.
Ngày 09/3/2014
Trụ Vũ
TẬP THƠ: HOA BỤT HỒN NHIÊN
TN. TRUNG HIẾU
1. CƠN MƯA BUỔI SÁNG
Cơn mưa buổi sáng
Đến từ đêm khuya
Cơm rau nuôi mạng
Nụ cười sẻ chia
Cơn mưa buổi sáng
Đọng trên lá sen
Thanh thanh thản thản
Vượt ngoài đua chen
Cơn mưa buổi sáng
Rớt trên hiên nhà
Chung trà làm bạn
Bụt tìm đâu xa
2. NGUYÊN SƠ
Ghi lại nơi đây
Những điều nghe thấy
Dù dở dù hay
Cũng nơi mình vậy
Bút mực tung tăng
Chạy đều trên giấy
Đêm khuya với trăng
Mãi tròn sáng vậy
Tâm hồn trẻ thơ
Niềm vui vỗ bờ
Mất tâm hông ấy
Sao về nguyên sơ
3. CÕI BA NGÀN
Em ơi! Cõi ba nghìn
Nó hồn nhiên như thế
Trong đó cũng có mình
Hái hoa mận hoa khế
Cái cõi ba nghìn ấy
Như giọt sương sớm vậy
Đọng trên chiếc lá xanh
Em hồn nhiên nhìn thấy
Nhận ra quê hương mình
Ấm áp bao nghĩa tình
Dẫu hơn ba nghìn nữa
Hoa cỏ mãi đẹp xinh
4. TÌNH QUÊ
Đã bao năm vắng nhà
Nhớ hàng cau vườn chuối
Đến mùa lại trổ hoa
Soi bóng xuống dòng suối
Nhớ dáng mẹ vào ra
Trên lối mòn bé nhỏ
Giữa cánh đồng bao la
Với bạt ngàn cơn gió
Nay gió thu thổi về
Nghe hương tình của mẹ
Gởi con từ làng quê
Ấm áp và thật nhẹ
5. HOA BỤT
Ôi! quê hương mình
Muôn hoa ngàn sắc
Riêng hoa bụt xinh
Mang nét trầm mặc
Hoa bụt màu đỏ
Nở bên lề đường
Cùng với đám cỏ
Trao gởi niềm thương
Đoá hoa bụt vàng
Em dâng cúng phật
Cho tâm bình an
Quên đi tất bật
6. BÚP NON
Xin chào những búp non
Gặp duyên rồi lại đến
Cho cuộc đời mãi còn
Tình thương và ý mến
Những búp non mềm mại
Trong cơn gió dịu dàng
Nở giữa đời tự tại
Đón từng ngày mới sang
Búp non đã hiện hữu
Từ quá khứ vị lai
Mỗi giây là thành tựu
Hôm nay đẹp ngày mai
7. GIẢN DỊ
Một đời sống bình thường
Tâm dung hoà giản dị
Luôn chia sẻ yêu thương
Tìm đâu nguồn chân lý
Ngôi nhà chân thiện mỹ
Có hoa cỏ xinh tươi
Nuôi lớn lòng bố thí
Thế gian thắm nụ cười
Bửa cơm rau đạm bạc
Mau chóng thoát đường mê
Những bước chân an lạc
Thênh thang nối lối về.
8. DÒNG NƯỚC
Dòng nước chảy mãi
Xuyên thủng cả đá
Tâm hồn thư thái
Như sen mùa hạ
Dòng nước qua khe
Chuyển mình thật nhẹ
Gió thổi cành tre
Như lời nói khẻ
Dòng nước bao đời
Có lúc đầy vơi
Nhưng không ngừng chảy
Trở về nguồn khơi.
9. LÊN NON
Từng bước một lên non
Chim vui hót véo von
Rừng cây như mời gọi
Cùng đi trên lối mòn
Mờ sương trời se lạnh
Nắng trưa vàng óng ánh
Tim tím nụ hoa sim
Hồn nhiên trong tự tánh
Thân dạo cảnh non ngàn
Ý cùng gió thênh thang
Quay về trong chánh niệm
Mỉm nụ cười bình an
10. NHỮNG NỤ HOA
Những nụ hoa mới nở
Sau một giấc ngủ dài
Buổi sớm đôi mắt mở
Ôi! Tuyệt vời ban mai
Hoa nở từng khóm nhỏ
Mang sức sống dạt dào
Cùng nắng ấm và gió
Cánh bướm vui đón chào
Niềm hoan hỷ bình an
Cùng với tia nắng vàng
Đón từng nụ hoa nở
Nghe cõi lòng thênh thang
11. AN TĨNH
Một an tĩnh mênh mông
Lan tỏa khắp cõi lòng
Như vầng trăng xuất hiện
Chiếu sáng cả trời không
Một an tĩnh mênh mông
Như nước chảy xuôi dòng
Lượn mình qua khe núi
Vẫn một màu thanh trong
Một an tĩnh mênh mông
Với tâm niệm trú không
Chánh pháp nơi ấy hiện
Mùa đông ánh lửa hồng
12. TIẾN BƯỚC
Tiến bước đi về đâu
Cũng ngay nơi khởi đầu
Có niềm tin ý chí
Điểm đến liền phía sau
Cùng tiến bước bên nhau
Với ý niệm vô cầu
Tuỳ duyên trong chánh pháp
Não phiền sẽ tan mau
Non nước luôn gọi mời
Từng bước chân thảnh thơi
Đem niềm vui an lạc
Ban rải khắp muôn nơi
13. BÌNH MINH
Còn chút mù sương
Như thể vấn vương
Cái niềm tỉnh lặng
Của một đêm trường
Một ánh sáng nhẹ
Xoa dịu màn đêm
Khi mặt trời hé
Lướt qua êm đềm
Ánh nắng ban mai
Trãi trên đường dài
Một con bướm trắng
Đợi nụ hoa khai
14. KHOẢNG LẶNG
Thiếu vắng cả sâm thương
Soi sáng giữa đêm trường
Như từ tối vào tối
Tìm đâu một đài gương
Chỉ còn lại tiếng mưa
Trong đêm khuya thanh vắng
Hôm nay và ngày xưa
Vẫn còn đây khoảng lặng
Rỉ rả hoài không dứt
Từng giọt rơi diệu mật
Như một bản thiền ca
Khơi nguồn chân lẽ thật
15. GỌI MỜI
Giọt sương còn óng ánh
Trên những chiếc lá xanh
Làn gió đừng lay mạnh
Để tròn giấc mộng lành
Hoa cỏ dại năm cánh
Vẫn khoe sắc và hương
Tự mình về chơn tánh
Hoa gởi trọn niềm thương
Đồng cỏ xanh gọi mời
Chú chuồn kim xuống chơi
Cùng vui trong nắng mới
Hát bài ca dâng đời.
16. QUAY VỀ
Xâu chuổi thời gian
Với mọi nguy nan
ở nơi trần thế
Xin để lên bàn
Thắp vài nén nhang
Dứt hết luận bàn
Hoà cùng làn khói
Nổi khổ dần tan
Trời đất thênh thang
Chớ vội kêu van
Quay về hiện tại
Tiếng chim gọi đàn
17.GẶP LẠI
Ôi! cái vần điệu thơ
Cứ như sóng vỗ bờ
Tràn vào bãi cát trắng
Hiện lên một đường tơ
Tung tăng cùng nắng vàng
Đây một cõi thênh thang
Cho hồn thơ đi khắp
Gặp lại mình nhung nhan
Vẵng đâu đây tiếng đàn
Sương sớm đã dần tan
Hoà chung cùng vũ trụ
Mĩm nụ cười bình an
18.CÁNH CHUỒN
Chú chuồn kim dễ thương
Lại gặp nhau bên đường
Trong lòng đầy hoan hỷ
Như về lại cố hương
Đôi cánh thật mỏng manh
Chú bay lượn vòng quanh
Chợt bụi hoa cỏ dại
Lay động cả thân cành
Như mừng chú ghé thăm
Mang theo niềm vui mới
Để đón ánh trăng rằm
Trong hào quang dịêu vợi
19. TÁCH TRÀ NGUYÊN SƠ
Thuỷ chung với tách trà
Nghe trời đất bao la
Quyện chung cùng với gió
Cho hương ngàn bay xa
Nghe tiếng nước réo gọi
Trong im lặng mênh mang
Ngọn nến quyện hương khói
Trên bàn một cành lan
Chào một ngày nắng mới
Bên tách trà nguyên sơ
Dẫu không lòng mong đợi
Niềm vui đã sẵn chờ
20. BƯỚC CHÂN CÔ BÉ
Ôi! Những đám cỏ xanh
Mang sức sống trong lành
Một chồi non vừa lớn
Dưới nắng vàng long lanh
Cô bé đi thiền hành
Những bước chậm rồi nhanh
Mới hay trong nhanh chậm
Cả một miền thiên thanh
Cỏ dại cùng giọt sương
Có nhau vạn dặm đường
Cho bước chân cô bé
Về gặp lại cố hương
21.NỬA CƠN GIÓ
Mới nhìn cứ ngỡ đâu
Mây giăng mắc u sầu
Chỉ qua nữa cơn gió
Trời lại xanh một màu
Nụ hoa ở trên cành
Mang nét đẹp tinh anh
Đã chuyển mình hé nở
Từng cánh mỏng mong manh
Niềm vui cũng từ đó
Chấp cánh cùng mây gió
Bay gởi khắp muôn phương
Và cả nơi đồng cỏ
22.BÌNH AN
Chú sâu màu đỏ
Cuộn mình ngủ ngon
Trên chiếc lá nhỏ
Như vầng trăng non
Đóa hoa thạch lan
Mỏng manh nhẹ nhàng
Từ nơi kẻ đá
Nở thật bình an
Trên bầu trời xanh
Có án mây lành
Hòa cùng muôn vật
Đẹp như bức tranh
23.Ô KÌA !
Chớ nói nhiều lời
Tâm ý buông lơi
Quên đi chánh niệm
Để mặc sương rơi
Im lặng khinh an
Bỏ ngoài luận bàn
Nhắm mắt thấy rõ
Từng giọt sương tan
Quy về hơi thở
Gặp lại vần thơ
Đôi tay rộng mở
Ô kìa! Nguyên sơ
24.CÕI TĨNH MẶC
Sáng nay nụ hoa nở
Bên cửa sổ hiên nhà
Chú chuồn kim hớn hở
Như gặp bạn phương xa
Cánh hoa tim tím nhạt
Mang sắc màu thủy chung
Cho cuộc đời an lạc
Hạnh phúc được theo cùng
Dẫu muôn ngàn loài hoa
Với đủ hương và sắc
Chỉ có nét chan hòa
Mới vào cõi tĩnh mặc
25.MỘT DÒNG SÔNG
Vẫn em một dòng sông
Êm đềm và sâu lắng
Giữa đôi bờ mênh mông
Xuôi dòng trong thầm lặng
Cỏ vẫn luôn rì rào
Có lúc lại cúi chào
Khi đò qua ghé lại
Vui cùng với trăng sao
Mang hình bóng quê hương
Dẫu đi vạn nẽo đường
Vẫn một dòng sông ấy
Lại chảy về đại dương
26.GIEO HẠT
Ngọn gió đưa cánh diều
Lên bầu trời thương yêu
Niềm vui như trẻ lại
Tung tăng đón nắng chiều
Mênh mông đồng cỏ nội
Với bao sắc và hương
Như cùng chung một lối
Trao gởi nhau niềm thương
Tự tại mà gieo hạt
Cho cây trái nẩy mầm
Mượn gió reo làm nhạc
Đưa nhau về cõi tâm
27.SÁNG NAY
Cái lạnh của sáng nay
Lạnh hơn cả mọi ngày
Thời tiết dường thay đổi
Chú chuồn kim có hay?
Ong bướm bạn chuồn kim
Như chơi trò chốn tìm
Lượn vòng quanh khắp chốn
Bổng gặp nụ hoa sim
Những cánh hoa trong vườn
Nay sao thật dễ thương
Từng cánh từng cánh mỏng
Nhẹ nhàng tỏa ngát hương.
28. SONG HÀNH
Song hành cùng vũ trụ
Chỉ có một nàng thơ
Đẹp tựa như tinh tú
Đất trời mãi ban sơ
Nhờ hồn thơ mách bảo
Cho ta gặp ánh đạo
Giữa thế giới muôn màu
Thoáng huyền vi tiếu ngạo
Ôi! Ánh sáng nguồn thơ
Vẫn mãi là ban sơ
Rừng hoang hay phố thị
Như nhiên đẹp bút tờ.
|