CẢM TÁC NỖI LÒNG LƯU DÂN

Đông viễn xứ tiện nghi đầy đủ
Nhớ quê hương ấp ủ nổi sầu
Bắc phương lạnh rét tuyến đầu
Se lòng xót dạ gởi câu ân tình ...
Bạch Vân Nhi


Đời như cánh phù bình trôi nổi
Chốn viễn phương ruột nhói tơ oằn
Nhớ về cố nội buâng khuâng
Chạnh lòng ai có biết chăng chạnh lòng
Nguyệt Lê


Thương đời trăm mối tơ vò
Người đau ta cũng xót cho cảnh trần
Tuy rằng do bởi Phước phần
Bao nhiêu giọt lệ khóc thân phận nghèo ?


Bạch Vân Nhi