|
CẢM BÚT MÁI CHÙA QUÊ
Một trăm linh tám bài thơ
Bài nào cũng đẹp như thơ
Ý cũng lành như bụt
Một trăm linh tám bài thơ
Kết xâu chuổi bồ đề xinh ngọc chuốt
Long lanh tròn tuệ phước
Một trăm linh tám bài thơ
Phản ánh nếp Bụt trong ngần
Băng tâm ngọc cốt
Một trăm linh tám bài thơ
Mỗi bài thơ nhấn một sợi đàn bầu
Quán xuyến ngàn năm thưa thốt
Một trăm linh tám bài thơ
Mái Chùa Quê
Nếp chùa quê hương
Ngôi chùa một cột
TRỤ VŨ
Xuân Nhâm Thìn 2012
1.
Con nhìn vô ưu nở
Như thuở Phật hiện sinh
Ba ngàn thế giới mở
Tất cả đều lặng thinh
2
Nơi nào ta đang đến
Mà chẳng phải nơi đây
Cứ loay hoay tìm kiếm
Lại bỏ quên nơi này
3
Cọng rau dền bé nhỏ
Người gọi em dền cơm
Từ vườn rau đất đỏ
Em tặng đời ngọt thơm
4
Giọt mồ hôi của mẹ
Nuôi con lớn từng ngày
Giọt mồ hôi rơi nhẹ
Cho con mãi tròn đầy
5
Phi chúng sanh Bồ tát
Thị Bồ tát chúng sanh
Không một lời xuyên tạc
Sống một đời vô tranh
6.
Hoa sứ trắng ngần
Vươn mình trong nắng
Kề bên hoa mận
Sứ càng trắng trong
7
Ôi! một thoáng duyên may
Cho con gặp được Thầy
Trong đạo tình pháp lữ
Con được vạn điều hay
8
Một búp hoa đàm
Ba ngàn năm nở
Viên dung cõi phàm
9
Tìm đâu ánh sáng
Khi chưa hừng đông
Tìm đâu tình bạn
Khi chưa mở lòng
10
Em nương tứ đại
Kết một tràng hoa
Dâng lên Vô Ngại
Trang nghiêm một tòa
11.
Con đường đi vào đạo
Là như người giã gạo
Chuyên cần gạo trắng thơm
Sáng ngời ngời dung mạo
12
Từ những viên gạch
Xây dựng lâu đài
Từng lời trong sạch
Kết thành tương lai
13
Tiếng gọi đêm sương
Chào hoa lên đường
Hoa trong vũ trụ
Cung trầm cung hương
14
Thoáng bóng cà sa
Đi giữa Ta bà
Thoáng nụ và hoa
Phật A Di Đà
15
Trăng khuya sáng tỏ
Dưới chân hoa cỏ
Từng bước độc hành
Vọng về tiếng mõ
16
Cha ơi! Niềm thiêng
Trong dáng uy nghiêm
Cho con điểm tựa
Sống đời hồn nhiên
17
Có một niềm riêng
Từ cõi đất thiêng
Nở ngàn hoa biếc
Ấy tim mẹ hiền
18
Bên chén trà vô sự
Mang bao điều tinh khiết
Tinh thần “khiết trà khứ”
Sáng ngời ngời hoa biếc.
19
Con ở phương trời xa
Mẹ ơi! Có biết là
Hương Vu lan đồng vọng
Nhớ về Mẹ thiết tha
20
Xào xạc tiếng chổi khua
Sải quét lá sân chùa
Sẵn đây nên quét sạch
Từng ý niệm hơn thua
21
Vượt qua những chướng ngại
Tiến bước đến thành công
Có gì đâu thất bại
Trời đất vốn hanh thông
22
Biết dùng năng lượng mình
Cho công việc chánh đáng
Là đi tới quang vinh
Niềm vui tạo nguồn sáng
23
Ánh sáng nơi ngọn đèn
Đâu phân biệt sang hèn
Đối đèn mặt người sáng
Tim tắt mặt người đen
24
Màn đêm vừa buông rèm
Có cô bé lọ lem
Lang thang trên đường phố
Nhớ mẹ cây cà rem
25.
Dòng chảy của thời gian
Sẽ cuốn đi tất cả
Mặc tình người than van
Thời gian không hứa khả
26
Công việc vốn dĩ là
Nguồn lạc thú sâu xa
Trong suối nguồn tăng trưởng
Hạnh phúc nơi lòng ta
27
Còn chút hương mùa hạ
Thơm nồng trên cánh sen
Tỏa ngát hương vô ngã
Cho hoa về gặp em
28.
Từng con đường con đường
Nối liền đến mười phương
Vòng tay luôn mở rộng
Ôm trái đất mười thương
29
Đem niềm vui cho người
Là ta được hạnh phúc
Trên môi xinh nụ cười
Vũ trụ liền phó chúc
30
Niềm hạnh phúc vô biên
Khi biết sống tùy duyên
Thuận theo dòng chánh pháp
Nụ cười mãi hồn nhiên
31.
Mái chùa hồn quê
Xanh những ngọn tre
Tình làng nghĩa xóm
Sáng khuya đi về
32
Bằng lăng sắc tím
Nở nụ chúm chím
Trên ngọn đồi xanh
Cung đàn thay phím
33.
Bất chợt trời đổ mưa
Giữa cái nắng ban trưa
Trên cánh đồng xanh thẳm
Vẫn còn ô ruộng thưa
34
Có gì đâu em ạ
Ai bảo thì cứ dạ
Nở nụ cười trao nhau
Như thuở còn bên mạ
35
Dâng Phật ba nén nhang
Nguyện cho cả xóm làng
Trên dưới đều hòa thuận
Thân tâm được nhẹ nhàng
36
Tam giới là chùa
Khi bớt hơn thua
Qua lại ba cõi
Chỉ cơn gió lùa
37
Vui chơi cõi ta bà
Nhặt sỏi đá đường qua
Về xây hòn non bộ
Cho đẹp cảnh nhà ta
38
Buổi sáng hoa vào định
Cả đất trời thanh tịnh
Chào đón ánh bình minh
Pháp giới đồng hưng thịnh
39
Mái chùa hình cong
Uốn lượn thân rồng
Dũng mãnh hùng hồn
Nơi khoảng trời không
40
Thường lạc ngã tịnh kia
Lung linh như sao sáng
Giữa bầu trời đêm khuya
Hạnh phúc tràn lai láng
41
Đẹp quá bóng trăng ngà
Chiếu qua hai hàng tre
Phải chăng Đức Phật Đà
Hiện thân để lắng nghe
42
Tâm đi đôi với từ
Không thù oán não hại
So với con thiềm thừ
Mình mới thật quảng đại
43
Bụng đói thì ăn cơm
Như nhà tối thắp đèn
Gạo trắng ngọt và thơm
Có nghèo nhưng chẳng hèn
44
Không gì là vô dụng
Bởi do không biết dùng
Luôn để tâm chuyên tụng
Đức đại bi đại hùng
45
Vượt lên được chính mình
Điều khó nhất hành tinh
Trong vô lượng ngọn sóng
Vượt qua ngọn sóng tình
46
Cứ mỗi bình minh lên
Chuồn chuồn vui như hội
Chú chim non ngủ quên
Mở mắt liền bay vội.
47
Ai sắc đẹp vẹn mười
Đâu do phước một đời
Mà vô lượng kiếp rồi
Luôn hiến dâng nụ cười
48
Tìm vui trong ánh đạo
Hạnh phúc đến ba thời
Tìm vui trong hạt gạo
Ấm no vui một đời
49
Em ngủ quên trong rừng
Nghe bình minh gọi dậy
Vỗ đôi tay vui mừng
Như được gặp mẹ vậy
50
Hạt sương trong thật nhỉ
Như đã từ vô thỉ
Tự gạn đục khơi trong
Dâng đời niềm hoan hỉ
51
Em cứ đi tìm tôi
Trong vạn kiếp luân hồi
Nhưng em nào có biết
Trong em hằng có tôi
52
Bước xuống một bờ lau
Nhìn dòng suối chảy mau
Mài tròn viên đá cuội
Óng ánh lên một màu
53
Ai bảo hạt lệ buồn
Ấy cũng từ suối tuôn
Xuôi theo dòng tâm thức
Lại reo vui về nguồn
54
Nhịp nhàng theo tiếng mõ
Lời kinh vọng đêm khuya
Vầng dương chưa kịp tỏ
Ánh sao cuối trời kia
55
Tiếng gà báo tinh mơ
Mặt trời chưa thức dậy
Em lấy bút đề thơ
Hạt sương chợt cựa mình
56
Nằm trên võng đong đưa
Nghe ngoài trời đổ mưa
Chú gà con chíu chít
Chạy núp bên cây dừa
57
Em lấy giấy làm thơ
Bút cứ đi tình cờ
Nối nhau thành câu chữ
Lại trở về nguyên sơ
58
Một thoáng trời trong xanh
Ánh nắng vàng long lanh
Bằng lăng nở sáu cánh
Đón bước chân thiền hành
59
Hoa bảo em là cỏ
Không tỏa ngát hương thơm
Cỏ rằng hoa chưa tỏ
Trời đất đã ban ơn
60
Ngày mai trăng lại rằm
Hôm nay trăng đến thăm
Mang theo vòng nguyệt quế
Xâu tròn lại tháng năm
61
Buổi sáng em thức dậy
Nở nụ cười thật xinh
Trên từng mỗi bước chạy
Em lại gặp chính mình
62
Nắng vàng đi về đâu
Để mây giăng u sầu
Chợt một cành hoa sứ
Hồn nhiên nở trắng phau
63
Nghìn trùng như muốn bước
Đến gặp em cho được
Chỉ nỗi yêu trời xanh
Chưa thỏa lòng mong ước
64
Nếu cho em điều ước
Em ước rằng niềm vui
Đừng bao giờ từ khước
Cho nỗi buồn sánh đôi
65.
Tĩnh lặng giữa đêm khuya
Nghe mưa rơi đầm đìa
Ngọn nến trong ô cửa
Soi bóng vầng trăng kia
66.
Mẹ ơi! Sao biển xanh
Cả bầu trời long lanh
Phải chăng trời và biển
Cùng một mối tương thanh
67.
Gió thổi bông cỏ may
Theo chiều hướng Đông – Tây
Đi qua liền dính áo
Khó mà quên nơi này
68
Buổi sáng còn mờ sương
Xông lên ngọn trầm hương
Làn khói bay nhè nhẹ
Mười phương em cúng dường
69
Trần gian sao đẹp thế
Chùm hoa mận hoa khế
Cho trái ngọt tình quê
Xin dâng lên Thiện Thệ
70
Bước đi trong sương lạnh
Nghe nụ hoa bên cạnh
Xin cho được đi cùng
Trở về trong diệu tánh
71
Đất trời còn mờ sương
Có người đã lên đường
Khi bình minh ửng sáng
Hoa sen một đài gương
72
Xanh xanh màu ngọc bích
Đón áng mây trắng ngà
Trời trong mà u tịch
Nhẹ nhàng bước chân qua
73
Em mang tên cỏ dại
Là bạn những hạt sương
Nắng bảo em tĩnh tại
Dâng đời một chút hương
74
Hạnh phúc chưa thức dậy
Lấy gì em trông cậy
Thôi thì có niềm tin
Xanh với trời xanh vậy
75.
Đang nắng trời mưa to
Tan trường những học trò
Chạy vào nhà không ướt
Chỉ thương chú sâu đo
76.
Mặt trời về Tây nghỉ
Ánh trăng chiều hoan hỷ
Chiếu sáng nơi trần gian
Đẹp thay tình tri kỉ
77
Trời còn chút ráng hồng
Chim gọi nhau về tổ
Những đám mây bềnh bồng
Nhìn đôi cánh chim vỗ
78
Nói mà không ai tin
Bận lòng chi biện minh
Chỉ chuyên tâm giữ đạo
Để tin nơi chính mình
79
Lặng lẽ để chiêm quan
Hồn nhiên mà cảm nghiệm
Đừng chờ đợi thưởng ban
Luôn sống trong chánh niệm
80.
Tặng em một bài thơ
Là niềm vui tuyệt nhất
Dẫu cuộc đời là mơ
Riêng thơ thì không mất
81
Nhẫn đến một nhánh cây
Có cái lưỡi rộng dài
Đại tạng kinh đọc suốt
Từ quá khứ vị lai
82
Đón cái lạnh mùa đông
Bên bếp lửa thơm nồng
Nhớ nồi cơm mẹ nấu
Mà đã nghe ấm lòng
83
Ta bà có chim hót
Có hoa cỏ xinh tươi
Quê hương chùm khế ngọt
Đi đâu tìm nụ cười
84
Mãi cứ lo lợi tha
Tâm quên mất quê nhà
Luôn ngày đêm tự xét
Tròn ta mới thiệt là…
85
Lấy tĩnh lặng làm bạn
Đâu sợ gì cô đơn
Lấy chánh nhân làm bạn
Đâu sự nghiệp nào hơn
86
Nghe tâm mình thổn thức
Cả đêm không tròn giấc
Thương cái mối tình quê
Viết hoài không hết mực
87.
Lúc còn mẹ nũng nịu
Cho gì cũng chẳng chịu
Giờ không mẹ gần bên
Dưới lưng không chiếc chiếu
88
Ai nhớ mẹ thương cha
Dẫu muôn ngàn phong ba
Vẫn vượt lên tất cả
Khúc khải hoàn xướng ca
89
Dặm ngàn mây cũng tới
Trời xanh luôn mong đợi
Hỡi làn gió nhẹ ơi!
Thơm hoài bài thơ mới
90.
Cây cao tỏa bóng mát
Thọ thần vui tấu nhạc
Đón bước chân hành hương
Vượt qua vùng sa mạc
91
Không phải đến hôm nay
Con mới đền ơn thầy
Mà trong từng hơi thở
Đã có thầy ngay đây
92
Cùng đất nước song hành
Ngàn năm trong đấu tranh
Việt Nam và Phật giáo
Đẹp mối tình em – anh
93
Mỗi ngày qua thật mau
Đám mây trước mây sau
Đã thay hình đổi dạng
Còn trời xanh một màu
94
Chớ lấy chuyện của người
Để mua vui giỡn cười
Đó là điều bất thiện
Bởi đâu ai vẹn mười
95
Muối dưa mắm cà
Tình quê đậm đà
Đi đâu cũng nhớ
Nơi mình sinh ra
96
Ánh trăng kia sáng tỏ
Soi vào chú sâu nọ
Cuộn tròn trên lá sen
Đêm về nghe tiếng mõ
97
Còn gì để tặng nhau
Như nước trôi qua cầu
Nụ cười kia ở lại
Mãi tươi đẹp ngàn sau
98.
Người tạo ra phép lạ
Không ai khác ngoài ta
Nhân cách hóa bát nhã
Mười phương rộng đường qua
99
Một ngày lại trôi qua
Thử nhìn xem chính ta
Có làm ai buồn giận
Trên con đường nở hoa
100
Thế hệ của hôm nay
Cùng chung sức dựng xây
Ngôi nhà chân hạnh phúc
Ngay ở nơi tâm này
101
Cành hoa huệ trắng thơm
Với tấm lòng thành kính
Con dâng Phật sớm hôm
Bỏ mê về tự tính
102
Cái vầng sơ nguyệt
Đẹp nơi nét khuyết
Liễu nghĩa thậm thâm
Pháp hành diệu tuyệt
103
Trời rộng đến bao nhiêu
Đất cũng ngang theo chiều
Cho bước chân em nhỏ
Tung tăng thả cánh diều
104
Viên ngọc như ý
Dùng phương tiện trí
Sử dụng muôn đời
Rộng truyền bố thí
105
Cái viên mãn thành thật
Nào ai khác ngoài Phật
Phật ở ngay mỗi người
Chỉ cần ta miên mật
106
Một đóa sen giơ cao
Một nụ cười đáp lại
Chánh pháp đã truyền trao
Giữa mặc nhiên thường tại
107
Mùng bốn tháng giêng
Vầng trăng vắt nghiêng
Như hình chiếc võng
Giữa bầu trời thiêng
108
Đến đâu rồi cũng thế
Thôi về xây cái kệ
Để lên những bài thơ
Dâng lên đức Thiện Thệ
|