1. Hình mạo dục : say mê ham muốn, mặt mày, hình dáng tươi đẹp của kẻ khác.
2. Tư thái dục : ưa thích dung nghi cốt cách, sang đẹp của người khácvậy.
3. Tế xúc dục : say mê ưa thích sự đụng chạm mịn màng, mềm mại của kẻ khác.
Kinh Niết Bànviết : người nào quán tưởng cái thân người, chỉ thấy là một bộ cốt, do khoang xương chống đỡ mà thôi. Quán như vậy thì toàn bộ xương cốt đều phân ly, do đó dứt Tam dục.
Lại nữa có những ham muốn độc hại làm chướng ngại việc tu hành giải thoát của đời tu :
1. Ái dục : như vị Tùy Kheo sanh lòng ham muốn xấu bậy, muốn đứng đầu tất cả Đại chúng, khiến Tăng chúng đều theo chân mình; muốn tứ bộ (Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di) đều cúng dường tôn trọng mình hơn hết, muốn thuyết pháp để thính chúng đều tin thọ lời mình, muốn vua quan thần dân đều cung kính mình, muốn được nhiều áo quần, đồ ăn uống, thuốc men, nhà cửa to đẹp đẽ. Những sự ham muốn này có tính cách sanh tử luân hồi, nên gọi tắc là ÁC dục vậy.
2. Đại dục : lòng muốn thái quá, như vị Tỳ Kheo sanh lòng muốn rằng phải làm thế nào để cho tứ bộ chúng biết rằng ta đã đắc sơ trụ.... hoặc Thập Trụ, đắc quả chánh giác, quả A La Hán... hoặc quả Tư Đà Hoàn, Tứ Thiền vô ngại trí... sự ham muốn có tách cách lợi dưỡng như vậy kêu là Đại dục.
3. Dục dục : ham muốn và ham muốn nữa, chư vị Tỳ Kheo muốn rằng sau khi thác mình sanh làm phạm thiên, ma thiên, Tự tại thiên, chuyển luân Thánh vương, hoặc sinh vào các dòng sang quý như vua chúa, quan thần...được hưởng mọi sự khoái lạc tự tại. Lòng ham muốn này có tính cách lợi dưỡng nên kêu là Dục dục.