Bình minh ló dạng, ánh dương mang tia nắng về tô điểm khuôn mặt “Hồng” thêm sắc thắm bởi nét đẹp kiêu sa vốn sẳn có của mình. Bao du khách viếng thăm đều ngưỡng mộ, nâng niu chỉ ngắm nhìn không sờ vào Hồng giật mình thức giấc.
Hồng - bức thông điệp tình yêu. Vào ngày Velentine, người ta tặng cho nhau đóa hoa thay lời nói con tim, đặc biệt là những cặp tình nhân đang bên nhau với hạnh phúc tình yêu nồng thắm.
Và cứ mỗi độ Vu Lan về, Hồng là riêng của mẹ, một tình mẹ thiêng liêng…
Cứ như thế Hồng phơi mình trong vườn hoa muôn màu muôn sắc cùng đồng loại thân thương, đùa giỡn những ngày ui an nhiên tự tại, bằng khả năng thực của mình. Hồng dâng thêm cho đời nét đẹp, niềm vui, đứng khá vững vàng trong người chiêm ngưỡng.
Nhưng rồi một ngày kia, Hồng không chịu yên phận trong địa vị, hạnh phúc thực tại đang hiện hữu. Sự ích kỷ, ganh tỵ, ghen tuông trước sự tôn vinh của mọi người đối với sen tinh khiết, bất nhiễm, gần bùn mà chẳng hôi tanh, luôn tỏa ngát hương thơm, cho đời bao vẻ đẹp đơn sơ, thánh thiện. Hồng run rẩy, cố tìm mọi cách lao mình xuống đầm lầy mong cho mình tăng thêm giá trị.
Rời quê hương, nơi ngôi nhà yên bình thân yêu, Hồng bắt đầu cuộc hành trình đi tìm kiếm những gì xa xôi…
Nào ngờ đâu chỉ một thời gian ngắn, con nước đã làm cho Hồng tê buốt toàn thân, dần ăn sâu vào con tim lạnh giá, đóng băng… rồi ngày ấy bùn vùi dập một đời hoa. Sự hối hận muộn màng không thể đem lại nét đẹp uyên nguyên ngày xưa. Giá như Hồng biết trước.
Huệ Phúc